Hãy nhìn khuôn mặt của họ và nghĩ về đặc điểm bạn sẽ chọn để phóng đại nhé! Không có một sự thay thế nào cho loài người và mối liên hệ trực tiếp giữa họ. Cảm giác được chú ý sẽ khơi dậy sự sẵn sàng của bạn để tiếp thu những điều bạn nghe được.
Yếu tố con người… vì Bluestones đã viết một cách châm biếm rằng “Công nghệ đã…” Đây chính là lý do: “The elephant conceals the ant. Ví dụ: “The elephant conceals the ant” (Con voi che con kiến).
Mùi mưa vào mùa thu có thể khiến bạn nhớ lại ngày đầu tiên đến trường. Với bạn, tôi xin hứa là bạn sẽ thành công. Chúng ta cố gắng tiếp thu thông tin và sẽ thải hồi nó ngay lập tức.
Tri nhớ cũng như lưới đánh ca, chỉ có một cỡ để bắt cá lớn. Những ví dụ này và nhiều ví dụ khác được đưa ra vì cùng một lý do – để nhấn mạnh rằng một người sinh ra có trí nhớ ở mức trung bình thì có thể phát triển chúng thành trí nhớ siêu phàm, thậm chí ngay cả khi tuổi đã cao – nếu họ thật sự muốn. Ta có thể ngừng học bất cứ khi nào muốn.
Bạn cần biết rằng, khi một vấn đề nào đó thân thuộc với bạn, bạn sẽ quan tâm đến nó nhiều hơn. Sau đó, tôi đề nghị những người đàn ông/người chồng/bạn trai, miêu tả chính xác trang phục mà người phụ nữ của họ đang mặc… áo sơ-mi, quần dài, áo choàng, áo vest, tất ngắn, giày, kẹp áo, đeo nhẫn… Không cần thiết và cũng không quan trọng phải nhớ tất cả các chi tiết.
Nói tóm lại, chúng ta cần lưu ý đến những gì xảy ra với bộ não của mình khi khuôn mẫu bất ngờ thay đổi. Tại sao vậy? Đã bao giờ bạn nghĩ tới thực tế rằng chiếc ví đã bị để trong bóng tối quá lâu? Thường thì nó được để trong túi, bao, ba lô hay ngăn kéo,… vì một lí do nào đó. Hay cũng có thể Hiroshi gợi chúng ta nhớ đến thành phố Hiroshima? Còn họ Tanaka? Có thể là một thùng chứa (tank)? Hãy tưởng tượng anh hùng Hiroshi đang chở một thùng ở Hiroshima, húc đổ cột điện thoại.
Tôi có thể áp dụng những kỹ năng đó thay cho việc phải gồng mình, ngồi hàng giờ học thuộc lòng không nhỉ? Được chứ, tôi vô cùng sung sướng, những phương pháp đó thật sự có ích. Câu trả lời của tôi cho toàn bộ những câu hỏi trên là không đúng. Một anh hùng ở Hiroshima – là Hiroshi, chở một thùng (tank) – gợi cho bạn nhớ tới họ của anh ta – Tanaka.
Như vậy chúng ta đã không thể thực hiện được giai đoạn tiếp nhận thông tin. Nữ hoàng Anh vướng phải một vụ tranh chấp với một người đàn ông, người sau đó đã bị lưu đày ở châu Mĩ. Mục đích của tôi là chứng minh cho bạn thấy việc nhớ theo cách mà bạn chưa từng làm trước đó là điều có thể! Tất cả những gì bạn phải làm ngay bây giờ là tăng tốc cho “cỗ máy” tưởng tượng của bạn.
Bạn muốn có thêm bao nhiêu hình ảnh cũng được. “Ồ! Đúng rồi”, bạn nuốt nước bọt rồi cố gắng vớt vát chút lòng tự trọng của mình: “Còn anh là Ron… à Don nhỉ…” Như đã nói, bạn buộc mình phải ngồi nghe vị giáo sư giảng bài hay phải đọc một bài viết chán ngắt.
Hãy giống như một tay lướt ván – người sẽ không làm mình văng khỏi ngọn sóng. “Bạn đang làm gì ở Bangkok vậy?” Chúng ta hỏi, nhưng không phải trước khi… nhập hội. Như nhiều người khác, tôi cũng được dạy cho cách học bài “tốt nhất”.