Đây là kế hoạch cho trò chơi mà bạn là người phạm tội. Hãy điều chỉnh ăng ten phán đoán cảm xúc của bạn để nó có được khả năng mà những lời nhận xét của bạn có thể xen vào lòng tự trọng của một ai đó. Anh rất tốt, nhưng đó cũng không phải là lý do.
Vô tình, họ đã làm bạn thất vọng. Tôi đã nhận ra đó là một hành động đúng, và tôi thực sự muốn bỏ phiếu thuận. Nếu cả hai cùng nói trong một phòng họp, hãy để người khác vào và chọn ghế trước.
Mình có nên gọi điện đến văn phòng của cô ấy không? Không được, cô ấy đang bận và có thể sẽ nghĩ là mình ngu ngốc khi gọi điện cho cô ấy chỉ vì một con cá vàng bé tẹo không biết nói. Trừ một cái hắt hơi giả vờ đẫm nước mũi, còn có vài phương cách tự vệ. Hãy hỏi người ấy một số điều về ngày hôm đó.
Nhưng, bằng cách đưa cả nhóm bị điều khiển vào ngôi thứ ba, lời nói của chúng ta nghe có vẻ không giónog như một ai đó đang ra lệnh cho chúng ta. Một buổi sáng, vào khoảng 11h30, tôi đang nói chuyện qua điện thoại với một khách hàng, Michael Thomas, từ Thomas Trucking ở Illinois. Thế còn bạn thì sao? Người bạn đời của bạn có tự hào như vậy không? Tài năng? Tinh thần? Khỏe mạnh? Thông minh? Thành đạt? Óc thẩm mỹ? Bố mẹ tuyệt vời?
Buổi tối, tại một cuộc họp, tôi đứng nói chuyện với một quý ông đứng tuổi về quan điểm chứng tỏ loài mèo không có chín kiếp. Giống như một con ngựa đá hậu người điều khiển một cách tàn bạo, họ nhảy ngược về phía sau. Nếu bạn tin tưởng vào mối quan hệ với chủ nhà hàng, hãy nói với ông ấy/ bà ấy rằng không phải mang cái gì (chỉ cần luôn mỉm cười) để chào tạm biệt bạn khi bữa tiệc kết thúc.
Khi Sandra rời đi, cô ấy cũng gật đầu và cảm ơn tôi một cách ngắn gọn. Câu nói đùa đó không có sức thuyết phục, vì vậy tôi phải cố gắng lại lần nữa. Vị trí đối xứng ảnh hưởng đến cuộc nói chuyện hơn bạn tưởng rất nhiều.
Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng cười rất to. Bỗng nhiên, tôi nghe tiếng trẻ con khóc, nhưng tiếng khóc đó phát ra từ đâu nhỉ? Tôi nhìn xung quanh, nhưng chẳng có đứa trẻ nào trong nhà hàng cả. Nghệ thuật và khoa học của việc sắp xếp vị trí có thể không hoàn toàn đúng trong thế giới kinh doanh.
Một số người bắt đầu quá nhiều câu với từ Tôi đến nỗi thư của họ trông giống như nó có một đường biên giới ở bên tay trái. Nếu bạn đang đứng run rẩy trước cửa một phòng đầy người lạ, thì nụ cười của một người nào đó sẽ làm bạn ấm áp hơn chăng? Anh đang ngồi ngay cạnh em.
Sau đó, khi đã đến lúc phải nói lời tạm biệt, hãy nâng mức sôi nổi của bạn cao hơn nữa. Nhưng bạn đang rất vội và nói với cô ấy là bạn phải đi. EM RẤT VUI ĐƯỢC LÀM QUEN VỚI ANH!
Một tổ chức mà tôi đã từng thuyết trình mời tôi đến một bữa tiệc kỷ niệm và nói tôi có thể đi cùng với một người bạn. Con người không còn hoài nghi về sự vô hình này và vai trò nòng cốt của nó. Họ hiểu một người sẽ có cảm giác không tốt khi nói tiếng Anh không thành thạo, có vốn từ vựng hạn chế hoặc sống dựa vào số tiền ít ỏi.