Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức. Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa.
Chẳng có cái gì đập. Bên tai loáng thoáng những điệp khúc trong bài hát làm người của bác. Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng.
Tôi không để ý lắm đến chuyện lên xuống. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách. Đúng lúc đó thì một gã cổ quái từ đâu đi vào, gió thổi mạnh lên.
Như lấy đất ở mảng đê này đắp sang mảng đê vỡ kia. Còn giọng cao thi thoảng ló ra khi giao tiếp với những người lớn thân quen mà bạn thấy mình bé con và có thể buông lỏng phần nào trước họ. 8 giờ dậy thì cái ngực lại rát.
Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé. Chỉ có con mèo không ngược. Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi.
Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn). Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt. Chẳng cần gì nữa cả.
Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu. Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình. Chẳng có ai tin và chẳng biết tin ai.
Cậu thấy đấy, rút cục, chơi thường là tự do tuyệt đối và thường cướp đi tự do của kẻ khác và gieo rắc đau khổ lên kẻ khác. Dường lúc nào bạn cũng có thể sụm xuống nhưng bạn ghét nằm bệnh viện lắm. Bạn thích bác trai và sự hoà hợp của hai người ở những thời điểm như thế.
Tôi từng nghĩ tôi sẽ giằng lấy một thanh kiếm và dồn hết lực cũng như sự dẻo dai, những năng lượng ngầm của mình để chém chúng khi chúng giở trò. Nhưng không được đâu, khi mẹ vẫn thuộc về phe họ. Cũng vì sợ điều đó mà tôi muốn bình dân là một cái mặt bằng được nâng cấp hơn.
(Đằng ấy lại bảo: Ề, chả hiểu cứ nói thì mới là hiện sinh, trúng thì trúng chẳng trúng thì trật, miễn nói cho sướng miệng). Nơi thì cà phê đèn hiu hắt. Nàng cười buồn: Nhịp đập trái tim anh.