Việc thừa nhận tội chính vào lúc này mới tạo cơ hội để người đó thanh minh cho bản thân. Hãy cho người đó chút thời gian và những sơ hở sẽ dần xuất hiện. Sau đây là một vài cách nói điển hình trong một số trường hợp phổ biến:
Đừng hỏi đi hỏi lại một câu hỏi. Nhưng hãy nhớ rằng người đó phải nói với bạn trước. Hãy nã đạn nếu bạn vẫn không hài lòng.
Nếu anh ta đưa ra lý do tại sao bạn không thể xem ảnh, chẳng hạn như anh ta không chụp bức nào, không ra ngoài, quên không mở nắp ống kính, v. Bạn muốn câu hỏi có bố cục theo cách khiến người đó nghi ngại việc bạn đặt câu hỏi, trường hợp này chỉ xảy ra khi người đó có tội. ” Hoặc: “Anh đã bao giờ lừa dối em chưa?” và bạn nhận được câu trả lời: “Em biết anh căm ghét những chuyện như thế mà.
Bằng cách thổi phồng hoặc làm xẹp những nhân tố này trong tâm trí người đó, bạn có thể ngay lập tức thay đổi quan điểm của họ về bất kỳ tình huống nào, dù nó tích cực hay tiêu cực. Không sao! Tôi biết cậu không phải loại người như thế. Chẳng hạn: “Mel, tôi vừa nói chuyện với Cindy, và chị ấy bảo rằng chị ấy thấy mệt mỏi với việc anh nhờ người khác làm thay để có thể về sớm.
Những viên đạn bạc là những ví dụ điển hình về cách khai thác sự thật nhờ sử dụng nguyên tắc khoái cảm/ khó chịu. Thông cảm: “Tôi không thể tin những gì Sam nói. Nhiều người trong chúng ta phải trả lời “Có” với hầu hết những câu hỏi như thế này.
Nếu bạn nói rằng nó đẹp, cô ấy sẽ kể về số tiền. Đừng bao giờ ngắt lời. Bạn nghi ngờ một vài nhân viên trong cửa hàng của mình ăn cắp tiền.
Có lẽ chúng ta sẽ nói vào lúc khác. Vờ như lần đầu tiên nhìn thấy quạ, cáo kêu lên: “Trời ơi, chị mới xinh đẹp làm sao! Tôi thề rằng đó đúng là bộ lông đen tao nhã nhất tôi từng nhìn thấy. Các chính trị gia có thiên hướng giải quyết theo cách này vì họ chẳng bao giờ muốn xuất hiện một cách mờ nhạt.
Kịch bản: Bạn cảm thấy rằng sự thật được che giấu là để có lợi cho chính mình. Nhưng còn tất cả những chuyện khác thì vẫn chưa thấy anh nói gì. Không có năng lực nào lớn hơn việc luôn đưa ra quyết định đúng đắn trong cuộc sống.
Câu hỏi mẫu: “Tôi đặt cho anh những câu hỏi này là vì tôi vừa kết thúc một vài việc mà tôi không lấy gì làm hãnh diện cho lắm. Nếu bạn muốn theo hướng tích cực, hãy thử làm ngược lại. Đoạn kết – cảm xúc kết thúc như thế nào – rất bất ngờ.
Bạn cần đưa cuộc nói chuyện tiến tới cấp độ cá nhân. Khi bạn vẽ ra những cái lợi, cần bảo đảm nói rõ, nếu có thể, rằng chủ đề này sẽ không bao giờ được nêu ra nữa, nó sẽ bị lãng quên và cả hai có thể gác lại quá khứ. “Tại sao tôi phải nói dối chứ?” Nếu bạn nhận được phản hồi như thế cho lời buộc tội mà bạn vừa đưa ra, hãy nghi ngờ.