Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi. Những thứ đáng ghét nhất. Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có.
Bằng không, mọi người nói đúng đấy. Mày hóa thành mồ hôi, thành máu để rịn ra? Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác.
Giấc mơ cũ rồi mà. Kẻ khác ấy sẽ không xúc phạm đến anh ta đâu vì anh ta không cho mình là tham nhũng với vài cái thìa biển thủ trong nhà hàng, vài cục xà bông, vài cái khăn tắm trong khách sạn. Cuộc đấu tranh mà một bên là những người ban phát, phán xét.
Chúng tôi đi thay quần áo. Tôi gần như không cảm thấy hơi ấm bạn bè hay gia đình. Lại tắm qua rồi vào phòng xông hơi ướt.
Sẽ thôi cái cảm xúc của tuổi thơ bị tổn thương: Mọi người đều thần kinh, mọi người đều ích kỷ. Dù bạn có viết bao nhiêu chăng nữa, có gặp thêm bao nhiêu người chăng nữa thì độc giả hay những người tiếp xúc cuối cùng cũng khó hình dung ra thực chất bạn là ai. Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng.
Tôi kém nhất khoản này. Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết. Mà tôi đã làm gì có những cái đó.
Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống. Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên. Chỗ khác, riêng xông hơi một lần đã 80.
Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố. Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro. Sẽ biến cái gông thành cái vòng đeo cổ hạt cườm.
Cái đuôi nó rơi xuống màn hình. Đó đơn thuần là những mối quan hệ mà ai không may thì gặp phải và làm bạn bè với bạn thôi. Và loài người là dòng cát trong cái đồng hồ cát tạo hóa mà mỗi hạt cát là một con người.
Mệt sao cháu còn đi chơi. Chúng xèo xèo sền sệt. Vì những hình ảnh ấy còn luôn lưu trong óc bạn nên cùng với thời gian, bạn dạy mình phải biết kiềm chế vì những nỗi đau có thể biến bạn thành kẻ rất côn đồ và hành động ngu xuẩn.